blogqn.wap.sh - Trang tải game, phần mềm ứng dụng và giải trí miễn phí!
BonBa9x.Wap.Sh
Thế Giới Giải Trí Cho Mobile
Cho Bạn Và Cho Tôi

Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Truyện tâm linh

Phần I :

 

Trí Tuệ Sẵn Có, Thiên Nhãn Khai Mở

Thuở nhỏ Hồ Ðạo Trưởng sống trong một gia đình rất đặc biệt, ông nội và cha đều là những vị đạo sĩ rất nổi tiếng đương thời, tinh thông địa lý, biết vẽ bùa niệm chú, biết trừ ma đuổi quỉ. Lúc Ðạo Trưởng còn nhỏ đã được cha truyền cho pháp thuật, thuở thiếu thời đã mở được thiên nhãn, thấy được thế giới vô hình và câu thông được với chúng sanh vô hình.

Suốt cả cuộc đời, Ðạo Trưởng đã tốn hết công sức và tiền bạc để tìm minh sư học Ðạo. Trước sau Ðạo Trưởng đã thọ giáo với hai mươi vị thầy. Nhưng ông kết luận chỉ có ba vị thật là người đắc Ðạo có lực lượng, một vị là đệ nhất kỳ nhân của đạo gia Formosa (Ðài Loan), Tổ Sư Lưu Bội Trung thuộc tông phái Côn Lôn Tiên; một vị là cao tăng Phật Giáo, Quảng Khâm Lão Hòa Thượng (trong một lần thiền định, ông thấy thân thể của Quảng Khâm Hòa Thượng phát ra ánh sáng màu hoàng kim dầy khoảng sáu tấc, theo lời ông nói những người có thể phát ra ánh sáng như thế đều là những bậc dị nhân đắc đạo); còn một vị nữa chính là Thanh Hải Vô Thượng Sư.

Vào năm 1940, Tổ Sư Lưu Bội Trung thuộc phái Côn Lôn Tiên từ Ðại Lục tới Formosa, Hồ Ðạo Trưởng là một trong nhóm đệ tử đầu tiên của Tổ Sư, gồm hơn mười mấy người, và lúc đó ông được mười chín tuổi. Tổ Sư Lưu Bội Trung tinh thông thiên văn địa lý, võ công, các loại pháp thuật, bốc thuốc, và thuật tàng hình. Tổ Sư có lòng từ bi cứu thế, không phân biệt giàu nghèo, dạy dỗ đệ tử hết sức nghiêm khắc.

Thần Tài Ẩn Cư Cứu Thế

Sau khi Hồ Ðạo Trưởng theo học với Tổ Sư được một năm, có một đêm, như thường lệ thầy trò quây quần bên nhau, có một vị đệ tử viết một lá thơ thỉnh ý Tổ Sư Lưu Bội Trung. Luc' đó Tổ Sư mới bảo các đệ tử có mặt (có khoảng chín mươi người) hãy ngồi thiền, sau đó đoán xem trong thư viết gì. Trong tất cả các đệ tử hiện diện, chỉ có Hồ Ðạo Trưởng là người duy nhất nói đúng nội dung lá thư. Tổ Sư Lưu Bội Trung nghe xong lạnh lùng nói với Ðạo Trưởng rằng: "Ngươi về nhà thu xếp hành lý, ngày mai đừng đến nữa!" Ông giật mình hỏi lại: "Thưa Sư Phụ con đã phạm phải lầm lỗi gì, mà sao bảo con đừng đến nữa ?" Tổ Sư Lưu trả lời: "Sư Phụ phái ngươi ra ngoài xây một ngôi chùa mới và cứu độ chúng sanh. Ngươi hãy ở đó và chuyên tâm tu hành, về sau sẽ rõ."

Lúc bấy giờ đệ tử thuộc phái Côn Lôn Tiên không có mấy người đi dựng chùa, vả lại qui luật rất nghiêm khắc. Thứ nhất: Trong vòng ba năm không được nhận bất cứ cúng dường nào. Thứ hai: Tất cả tiền lộ phí phải tự túc. Thứ ba: Không được làm phiền người khác lo cơm nước cho mình, đi giúp việc phải ăn rồi mới đi. Thứ tư: Không được thoái thác từ chối giúp đỡ người khác. Thứ năm: Sau ba năm mới được nhận cúng dường, và lúc làm việc không được trả giá, ai cho bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu, gặp những gia đình nghèo khổ thì phải tìm cách giúp đỡ. Con nên lúc Tổ Sư Lưu Bội Trung còn tại thế, được rất nhiều người kính trọng, và số môn đồ cũng càng ngày càng nhiều.

Sau khi Tổ Sư Lưu Bội Trung qua đời, Hồ Ðạo Trưởng vẫn tiếp tục ở trên núi, vừa tu hành phục vụ đại chúng, vừa đi khắp nơi tìm kiếm minh sư, trước sau ông đã gặp hơn hai mươi vị thầy, lần nào cũng đều thất vọng trở về. Cuối cùng ông quyết định không lãng phí tinh thần và tiền bạc để tìm thầy nữa. Ông bèn bế quan trên núi khoảng mười lăm năm, không màng đến thế sự.

Cảnh Lạ Trong Lúc Thiền Ðịnh

Mười lăm năm sau, vào một buổi chiều, khi ông hướng về phía Ðông ngồi thiền trong đạo cung của ông. Ðột nhiên ông thấy mặt trời hướng Ðông xuất hiện ra một ánh mặt trời . Ông thầm nghĩ: "Lạ thật, mặt trời bây giờ phải lặn ở phương Tây mới đúng, sao lại ở phương Ðông?" Càng kỳ lạ hơn, mặt trời rất to lớn và phát ra rất nhiều hào quang, mỗi tia hào quang đều có một vị Phật Bồ Tát, hình ảnh các vị Phật Bồ Tát ở chính giữa mặt trời biến hoá không ngừng. Vì ông cả đời theo Ðạo Giáo, không tìm hiểu về Phật Giáo, cho nên ông không biết các vị Phật ấy tên gì.

Ông tiếp tục chăm chú nhìn vào trung tâm của mặt trời và hình ảnh các vị Phật Bồ Tát vẫn không ngừng biến hóa . Sau đó ở giữa trung tâm hiện ra hai chữ - "Thanh Hải". Ông xem xong thấy lạ lùng, xưa nay chưa bao giờ nghe qua tên vị Phật "Thanh Hải" , nhưng dù sao trong lòng ông rất vui mừng thầm nghĩ: "Phật sống quả đã giáng phàm! Và đã đến Formosa để cứu độ chúng sanh." Sau đó, mặt trời vẫn tiếp tục phát ra ánh hòa quang màu hoàng kim chói chang và hình ảnh của các vị Phật ở chính giữa mặt trời vẫn tiếp tục biến hóa . Cuối cùng, ông thấy Sư Phụ xuất hiện ngồi một cách chững chạc. Cho nên trước khi ông gặp được nhục thân của Sư Phụ Thanh Hải, trong lúc tọa thiền, ông đã thấy diện mạo của Sư Phụ một cách rõ ràng rồi .

Lúc đó ông thành tâm khẩn cầu với Sư Phụ, xin cho ông được biết Sư Phụ là vị Phật từ phương nào mà nguyện xuống đây ? Sư Phụ đã đáp lời ông, và ông thật sự tin tưởng rằng Sư Phụ làm một vị cổ Phật giáng thế, làm một vị Phật Mẫu đã có mặt từ lúc khai thiên lập địa . Sau đó hóa thân Sư Phụ nói với ông: "Nội trong ba ngày ta sẽ đến gặp ngươi ." Ông cảm thấy hoang mang vì lâu ngày ông ẩn cư trên núi cao tu hành, rất ít khi vào chốn hồng trần, ông không sao tưởng tượng một vị Sư Phụ chưa bao giờ gặp mặt lại có thể đến tìm ông? Lại còn nói sẽ đến thăm ông? Nhưng cảnh giới bên trong rất rõ ràng, ông không thể không tin.

Thế Gian Quả Thật Có Phật Ra Ðời

Sau khi xuất định ông suy nghĩ miên mang: Vị Phật sống Thanh Hải bây giờ đang ở đâu ? Bỗng dưng có một ý nghĩ xuất hiện, ông muốn đi đến một xóm nhỏ trên núi để thăm một bà cụ già, cụ già này hay đi khắp chùa chiền trong tỉnh, thử hỏi xem bà có quen người này không. Khi ông đến thôn xóm đó, và gặp được cụ già nọ trên đường, ông liền hỏi thăm cụ: "Cụ thường đi các chùa chiền, có bao giờ cụ nghe người tên "Thanh Hải" không?" Cụ già nọ nghe xong do dự một hồi, hỏi lại: "Ông hỏi người này để làm gì?" Hồ Ðạo Trưởng kể lại đầu đuôi cảnh giới mà ông thấy được cho bà cụ nghe, lúc đó cụ già nọ mới nói với ông: " Thanh Hải là Sư Phụ của tôi, ngày mai tôi đi Ðài Bắc để gặp Ngài."

Hồ Ðạo Trưởng nói: "Cụ không cần phải đi đâu xa để gặp Sư Phụ của cụ, nội trong ba ngày Ngài sẽ đến đây kiếm tôi, tôi không gạt cụ đâu!" Cụ già nọ trả lời môt. cách nghi ngờ: "Không thể nào được, Sư Phụ của tôi xưa nay chưa bao giờ đến thăm người tại gia." Nhưng nghe Hồ Ðạo Trưởng nói một cách chắc chắn như vậy nên cụ nghĩ thôi đợi ba ngày cũng chẳng sao.

Quả nhiên đến ngày thứ ba, Sư Phụ cùng vị đồng tu ngồi trên một chuyến xe hàng cũ kỹ lên núi tìm cụ (lúc xưa Sư Phụ chưa nổi tiếng, đệ tử rất ít, cụ già là vị đệ tử đầu tiên tại núi này). Khi cụ già gặp Sư Phụ rất ngạc nhiên, liền vội vã kể lại câu chuyện của Hồ Ðạo Trưởng cho Sư Phụ nghe, sau đó đưa Sư Phụ đến thăm đạo cung của vị đạo sĩ. Khi vị đạo sĩ thấy Sư Phụ giá lâm, ông đã đặc biệt gõ chiêng gõ trống, dùng những hình thức cao quí nhất để đón mừng vị thầy cuối cùng trong cuộc đời ông - vị Cổ Phật giáng thế độ chúng sanh Thanh Hải Vô Thượng Sư. Từ khi kết mối duyên lành sâu xa với Sư Phụ, giữa thầy và trò đã xảy ra nhiều câu chuyện thần kỳ.

TỔ SƯ TRUYỀN KỆ NHẮC NHỞ NGƯỜI ÐỜI

Hồ Ðạo Trưởng nhớ lại khi ông mười chín tuổi, Tổ Sư Lưu Bội Trung có lần khai thị với đệ tử khoảng mười hoặc hai mươi người: "Bốn chục năm sau này, Formosa sẽ có một dị nhân ngoại quốc đến. Ngài là người nữ, đến đây hóa độ chúng sanh. Nếu có duyên, sau này các ngươi có thể bái Ngài làm thầy." Sau đó ông đọc một bài kệ: "Hoa sen ra khỏi mặt nước, nở đầy thế gian, chiếu rọi khắp tam thiên đại thiên thế giới, Ngài đi qua trước mặt chúng ta, nhưng không ai nhận ra Chân Tướng Thượng Ðế của Ngài."

Giờ đây ngồi nghĩ lại, Hồ Ðạo Trưởng thấy rằng hiện nay tại Formosa ngoại trừ Sư Phụ Thanh Hải là một người nữ kỳ nhân đến từ nước ngoài, đâu còn ai là người thứ hai. Và khi Sư Phụ bắt đầu hoằng pháp, dấu chân của Ngài đã hiện diện khắp Ðông, Tây, Nam, Bắc, trên núi, bờ biển, từ đường lớn đến ngỏ hẻm của Formosa, nhưng lúc đó đâu có bao nhiêu người hiểu được giáo lý của Sư Phụ, thật là hợp với câu: "Ngài đi qua trước mặt chúng ta, nhưng không ai nhận ra Chân Tướng Thượng Ðế của Ngài".

Nhẩm tính thời gian, khi Tổ Sư Lưu đọc bài kệ đó khoảng bốn mươi năm trước, đại khái vào lúc Sư Phụ được một hai tuổi. Những người nghe được bài kệ này lúc đó, giờ đây phần đông đã qua đời rồi. Và lúc ấy Tổ Sư Lưu Bội Trung bảo ông vào núi tu hành, còn dặn dò, "Sau này ngươi sẽ hiểu!" Bây giờ Ðạo Trưởng đã hiểu một cách rõ ràng rồi. Bốn mươi mấy năm thành tâm tu hành, trời quả thật không phụ người hiền, đã giúp ông tìm một vị "Ðại Minh Sư Siêu Phàm" chân chánh!

 





- MỤC KHÁC
giới tính l Phần mềm l Xem bói l girl xinh vn l Game Hot l girl xinh l GIẢI TRÍ l Trà sữa l mẹo vặt l thủ thuật l sms l Cẩm nang l nhạc chuông l Đọc Truyện
Hosting By Xtgem.com
U-ON bonba9x